Không chỉ nổi tiếng với những địa danh mỹ miều, Yên Bái còn làm nao lòng khách thăm quan bởi nét đẹp hồn hậu, thôn quê và dân giã của những buôn làng nằm rải rác trên những rẻo cao, lưng chừng giữa mây trời
Không chỉ nổi tiếng với những địa danh mỹ miều, Yên Bái còn làm nao lòng khách thăm quan bởi nét đẹp hồn hậu, thôn quê và dân giã của những buôn làng nằm rải rác trên những rẻo cao, lưng chừng giữa mây trời
Bản Lìm Thái
Một ngôi làng nhỏ bình yên nằm giữa thung lũng, lưng tựa vào núi, Lìm Thái là nơi sinh sống của đồng bào dân tộc Thái Mù Cang Chải. Nằm giữa thung lũng Cao Phạ bản Thái đã trở thành cái tên quen thuộc với rất nhiều du khách khi tới Mù Cang Chải, điều làm nên sức hút của bản Thái là những nét văn hoá đặc sắc của của người Thái Tây Bắc cùng phong cảnh làm say đắm bất cứ ai đã một lần đặt chân tới.
Tại đây bạn có thể thưởng thức những đặc sản địa phương, tắm là thuốc người Thái, giao lưu đốt lửa trại văn nghệ…
Bản Lìm Mông
Đứng từ bên này con đèo Khau Phạ hiểm trở, theo tầm mắt thẳng phía trước, thấy một con đường như sợi chỉ mỏng vắt thẳng lên trời. Nơi xa tít tắp ấy có ngôi làng nhỏ mang tên Lìm Mông. Bản Lìm Mông (vì cư bản sinh sống tại đây là đồng bào dân tộc Mông) là một trong những nơi có ruộng lúa đẹp nhất tại Mù Cang Chải.
Bản Lìm Mông xã Cao Pạ, huyện Mù Cang Chải -Yên Bái từ bao đời nay vẫn ẩn mình trong mây. Xưa nay, dân phượt vẫn thường rỉ tai nhau nơi đây là một trong những “tứ đại hiểm địa” Tây Bắc bởi độ khó hiểm trở của đường đi và cả bởi đó cũng là nơi… tận cùng, và Lìm Mông là một trong số ấy, đầy hấp lực đầy mời gọi và cũng đầy thách thức
Con đường đến với bản Lìm Mông là con đường đất đỏ trong cái nắng hanh hao sẽ gợn lên những lớp bụi mờ, còn vào những ngày mưa sẽ trơn trượt vô cùng. Nhưng cảnh vật dọc đường lại kì thú vô cùng, bạn sẽ thấy mình như đang đi giữa biển vàng, bị thôi miên bởi những gợn sóng lúa lan tỏa khắp các triền núi và nghe thấy những mênh mang đất trời đang hòa khúc khèn sáo rộn vang.
Tới Lìm Mông nghĩa là bạn cũng đã đến nơi tận cùng rồi, bởi từ đây trở đi sẽ không có đường dân sinh nữa, chỉ là những con đường đi nương đi rừng mà thôi. Những con người nơi đây tự do chỉ quen sống nơi núi cao, nơi giao thoa giữa trời và đất.
Vào buổi chiều, Lìm Mông trở nên thơ mộng và đẹp lạ thường, đặc biệt là vào mùa gặt. Những đám mây nối đuôi nhau ngả màu hồng nhạt nơi cuối chân trời. Đàn chim bay mải miết trên những cánh đồng óng ả, mênh mông của mùa gặt hái. Bức tranh tuyệt mĩ ấy được tô điểm bởi những sắc xanh sắc vàng của lúa, của những bàn tay lao động ngày này qua tháng khác, năm nối năm cứ tích lũy, chắt lọc để tạo nên cuộc sống thanh bình và no ấm.